digraph

הגייה:  US [-græf] UK ['daɪgrɑ:f]
  • n.תווים סינתטי (שתי אותיות סמוכות לבטא הברה בודדת)
  • Webה דיגרף; סוג; ה דיגרף
n.
1.
זוג האותיות המייצג של נאום בודד נשמע, ז. א "ng" "טבעת" או "ch" ב- "ילד"
n.
1.
a pair of letters that represents a single speech sound, e. g. " ng" in " ring" or " ch" in " child"